Đây là Hoa Xuyến Chi mình hái hôm cắm trại trên đỉnh Hòn Bồ
Hoa Xuyến Chi gắn liền với một truyền thuyết. Ở một buôn làng nọ, có một cô gái rất xấu xí, thế nên không có một chàng trai trong buôn nào thích cô cả. Tuy vậy, cô có một giọng hát rất hay, rất êm tai. Có một vị khách phương xa tình cờ nghe giọng hát của cô, đã đem lòng say mê. Hằng ngày anh ta đến nghe cô hát, nhưng chưa bao giờ được thấy mặt cô. Rồi một ngày anh ta bỏ đi, còn cô gái thì cứ cô đơn khắc khoải chờ đợi. Cô chết đi, trở thành một loài hoa.
Hoa Xuyến Chi có thể không đẹp, không thơm ngát, không mỹ miều nhưng sinh sôi và phát triển rất nhanh.
Nếu bạn có một lần đi ngang qua bụi Xuyến Chi, bạn sẽ có cảm giác bị “níu” lại bởi gai và lá. Phải chăng hoa cũng muốn đi tìm cho mình một hơi ấm, và nói cho cùng thì ai chẳng có một ước mơ. Cuộc sống cũng chỉ có ý nghĩa khi con người có ước mơ và cố gắng biến ước mơ đó thành hiện thực.
“Tôi đi về phía ấy, đau đáu một cái nhìn. Cánh chim bay lạc ngỡ như đánh rơi niềm mơ ở phía chân trời. Lối đi ven đồng mọc đầy hoa dại. Những bông hoa bé xíu hồn nhiên phô phang nét dung dị, lặng lẽ giữa trời.”
Pumii (Nhân một ngày giông bão không đi quay được 🤣)